“Giờ tập đọc đã qua, bây giờ là đến giờ chính tả” Giọng cô Diễm Hồng thánh thót vang lên.
Cô Hồng là cô giáo chủ nhiệm lớp em, năm nay vừa tròn 25 tuổi. Cô có một dáng người cao và gầy, khuôn mặt xương xương càng làm rõ thêm đôi mắt to, tròn. Từ đôi mắt đó, cô có thể nhìn thấu những suy nghĩ của chúng em.Đôi môi nhỏ, rất hợp với cái cầm nhọn của cô. Cô Hồng khéo léo lắm, có những tám cái hoa tay, mỗi khi trường có tổ chức cái gì, thì đôi tay đó lại phát huy khả năng của mình, góp phần làm tăng thêm thành công cho buổi liên hoan…
Cô dạy cũng rất giỏi, đã ba lần đạt giải giáo viên dạy giỏi cấp tỉnh. Mỗi khi giảng bài, cô đều chuẩn bị ví dụ cụ thể và rất linh hoạt, làm cho những bạn học yếu nhất cũng ít khi bị dưới điểm trung bình. Cũng như mọi tiết khác, tiết chính tả hôm nay cô đọc rất rõ ràng, hầu như không có một từ đọc thành tiếng địa phương giúp em có được một điểm mười tròn trĩnh.
Cô cũng rất nghiêm khắc, mỗi khi làm việc gì có lỗi dù nhỏ đến đâu thì cũng đều bị phạt, và đặc biệt chú trọng đến đạo đức và tác phong của người học sinh, nếu chúng em làm sai kỉ luật của nhà trường là chết với cô luôn.
Em quý cô Hồng lắm, em luôn mong cô sẽ dạy em mãi, mặc dù biết rằng điều ấy là không thể.